VN88 VN88

Người gác nghĩa địa

Song đứng dậy tiến lại gần Nga, chàng đứng thẳng người đưa tay chào đúng lễ nghi quân cách:
– Chào Thượng úy, dù chúng mình khác chiến tuyến, nhưng cấp bực cô vẫn trên tôi rất nhiều. Giờ đây được cô nể tình về hợp tác với chúng tôi, đó là một hân hạnh cho không những cá nhân tôi, sở An Ninh này, mà còn cho cả dân tộc tôi nữa. Hy vọng những gì cô giúp đỡ sẽ làm máu của người Việt bớt bị phí phạm. Đó là một điều thành thực tôi xin được nói để trình diện cô.

Mắt Nga hơi ngấn lệ, nàng đứng dậy đưa tay bắt tay Song:
– Cám ơn anh Song thật nhiều. Tiếc rằng chúng mình khác chiến tuyến.

Rồi như không cầm được sự xúc động, nàng ôm chặt lấy Song, gục đầu lên vai chàng.

Từ lúc Song lên tiếng cho tới lúc Nga ôm chầm lấy chàng, mọi người đều im lặng như tờ. Đến khi Nga ngồi xuống, Đại Tá Chánh Sở mới lên tiếng:
– Tôi đại diện cho tất cả các anh em ở đây xin thành thật cám ơn sự giúp đỡ của Thượng úy. Ngày nào Thượng úy còn lưu lại sở này, ngày đó Thượng úy còn là thượng khách của chúng tôi.
Nga cười duyên dáng:
– Cám ơn Đại Tá.
Rồi nàng đi một ỵòng bắt tay từng người một. Xong Nga lại mỉm cười hỏi:
– Quí vị cho phép tôi hỏi anh Song một điều.
Đại Tá Chánh Sở cười:
– Thượng úy cứ tự nhiên.
Nga nhìn Song nháy mắt trong nụ cười:
– Anh có thể cho tôi biết bằng cách nào anh khám phá ra hành vi của tôi không?
Song mỉm cười nhìn Đại Tá Chánh Sở như hỏi ý, ông gật đầu ngay:
– Thưa Thượng úy, cái thư của Song Nhi Thượng úy đã đọc trước tôi rồi.
Nga hơi đỏ mặt gượng cười:
– Anh tinh ý lắm.
– Vì vậy Thượng úy là người duy nhất biết đia chỉ của Song Nhi ngoài tôi ra.
– Ủa, ngoài tôi và anh ra không ai biết địa chỉ của cô Song Nhi nữa sao?
Song cười buồn:
– Dạ, thưa không có người thứ ba nào biết nữa. Vì Song Nhi là cái tên tôi đặt cho nàng. Để tôixin phép kể, vắn tắt cuộc đời của Song Nhi cho Thượng úy nghe.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.