VN88 VN88

Người gác nghĩa địa

Vừa nói Ba Thọt vừa lăn nhẹ, nằm đè lên người Sáu. Nàng cuống lên, miệng đã bị Ba Thọt hôn cứng. Nàng biết ngay là Ba Thọt vừa ngủ với Lan nhưng chưa thỏa mãn nên đã nhờ Lan gạt nàng lên đây, vì thân thể chàng vừa ôm lấy nàng đã cứng như sắt rồi. Chưa bao giờ Sáu gặp trường hợp này, khiến nàng càng cuống quýt.

Nhưng chỉ vài phút sau, nàng lấy lại đượe bình tĩnh, và bắt đầu cảm thấy Ba Thọt thật dễ thương. Nàng ôm cứng lấy chàng, cố nhớ lại khuôn mặt anh khách khù khờ hồi chiều. Sáu cũng nghĩ tới hai tờ giấy 500 mới tinh kia có thể giúp nàng được nhiều việc, nhất là trong lúc túng thiếu này. Nàng đã vay Lan hơn 200 cả tuần rồi mà không sao trả nổi. Bỗng dưng gặp hên làm Sáu mừng húm. Nàng tự nghĩ phải chiều chuộng anh chàng này cho xứng đáng mới được.

Trời bỗng mưa thực lớn, hạt mưa bất ngờ rơi xuống mái tôn nghe rào rào khiến những tiếng cọt kẹt từ cái sàn ọp ẹp bi át hắn. Cả hai không cần giữ ý tứ gì nữa, những hạt mưa đồng lõa với cuộc ái ân như thác đổ. Sấm chớp ầm ầm, chói lòa. Lâu lâu tia chớp loé lên giúp Ba Thọt trông rõ thân thể Sáu. Chưa bao giờ chàng gặp được người đàn bà nào ưng ý như lần này. Ba Thọt thích chí nghĩ thầm, ít nhất trong công việc Um vàng này, chàng có hai người đàn bà vừa ý chàng. Bỗng Ba Thọt nghe Sáu rú lên:
– Cũng lại con quỉ cái này nữa.
Tiếng Lan cười gượng gạo:
– Tội nghiệp em quá mà chị Sáu. Nước mưa chảy vào nhà ngập hết trơn rồi. Cho em nằm ké ở đây đi, Ba Thọt thích thú đồng ý ngay:
– Không sao. Nằm chung ba đứa càng vui. Nằm dưới đó nước lên rắn bò vào là chết.
Sáu thực thà:
– Dà, lâu lâu em cũng gặp hoài.
– Chết, thế còn hai đứa nhỏ của em nằm ở dưới nhà thì sao?
Sáu hơi cảm động khi nghe Ba Thọt lo cho con mình.
– Không sao đâu, em tấn mùng kỹ lắm. Không có con gì chui vô được hết.
– Như vậy thì yên tâm. Ba đứa nằm ở đây cho ông trời mưa chết bỏ.
Sáu tát nhè nhẹ lên má Ba Thọt:
– Anh tham lắm.
Ba Thọt lăn qua mình Sáu, chen vào giữa hai người đàn bà, cười hề hề:
– Vậy sao?
Vừa nói, chàng vừa vòng tay ôm lấy cả hai. Trời mưa vần vũ, gió thổi ầm ầm, eăn gác nhỏ chứa ba người muốn rung rinh theo từng cơn gió lứn. Sấm chớp vẫn ầm ì, chói lòa. Chắc chắn nhiều nhà chung con hẻm nghĩa địa này phải bay nóc, đổ tường. Ba Thọt nằm chính giữa hai người đẹp, khôi hài:
– Ứớc gì trời cứ mưa hoài như thế này và đừng có sáng.
Sáu cười khúc khích:
– Anh Ba đừng có trù ẻo chớ, nhà ngập rồi, không biết nước cuốn tụi mình đi lúc nào đó.
Ba Thọt cười thích thú:
– Nếu nước có cuốn thì cuốn cả ba đứa chứ đừng
tách đứa nào ra buồn lắm.
Lan phụ họa:
– Phải rồi, lúc đó em ôm cứng lấy anh Ba cho nước cuốn trôi đi đâu thì đi.
Ba Thọt hỏi Sáu:
– Còn em có ôm anh không?
Sáu cười hì hì:
Ôm chớ, thì em vẫn đang ôm anh nè.
– Vậy em muốn ôm anh tới bao giờ?
– Tới sáng mai luôn.
– Anh muốn lâu hơn như vậy kìa, chịu không?
– Chịu, nhưng anh tưởng em muốn mà được sao?
– Tại sao không?
– Anh bỏ bà xã anh cho ai?
Ba Thọt ghì chặt Sáu hơn nữa:
– Bà xã anh đây chớ còn đâu nữa?
– Chỉ sợ anh nói cái miệng thôi.
– Em có dám làm vợ anh không?
Sáu nói ngay:
– Nếu anh không có vợ, em chịu liền.
– Chắc không?
– Chắc rồi đó, chỉ sợ không được vậy thôi.
Tự nhiên Ba Thọt im lặng. Trời càng mưa lớn hơn, nhưng gió đã ngưng hẳn. Bỗng Ba Thọt nói nho nhỏ:
– Nếu anh lấy cả em lẫn Lan làm vợ thì em nghĩ sao?
– Cô Lan thì em không sợ, tụi em sống đùm bọc mấy tháng nay nên hiểu nhau rất nhiều. Nói thì nói chơi vậy, các anh tìm hoa, đi chơi cho vui, chớ làm gì có chuyện lâu dài.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.