VN88 VN88

Người gác nghĩa địa

Tiếng cười ồn ào nghe rõ trong máy. Nhiều tiếng nói lao xao của nhiều người. Song biết rõ ông hạ sĩ già này ít nói chuyện khôi hài. Hơn nữa, chàng vừa đổi phiên trực lúc 2 giờ sáng, vội vàng tông về nhà ngử thì không có thằng nhân viên nào dám dánh thức chàng dậy nói chuyện tiếu lâm eái kiểu này.
– Alô… Alô… Hạ sĩ Tư còn đầu dây không ?
– Dạ… dạ… thưa còn, nhưng mà có ông xếp vừa tới, muốn nói chuyện với thượng sĩ.
Thôi đượe rồi, hạ sĩ cho tôi nói chuyện với ông ấy đi.
– Alô…
Song nghe giọng ông xếp trong máy, chàng trả lời ngay:
– Dạ, kính chào đại úy.
– à, anh Song đó hả, tôi eũng mới nghe tụi nó báo cáo vụ án mạng ở nghĩa trang này, kỳ cục quá, tôi có linh cảm không tết eho tụi mình, mới tốc tới đây. Anh chịu khó tới đây đi với tôi, tôi e tụi báo chí nó thổi hồng vụ này lên, tung tin giựt gân câu độc giả, gây hoang mang cho mọi người, tụi mình lại khổ với mấy xếp lớn đó Song cười hì hì khôi hài:
– Thưa đại úy, nghe hạ sĩ Tư nói có con ma nó đâm anh gác nghĩa đia, vì anh ta dám phạm tới mồ mả của nó, có thế thôi mà, để tụi tư pháp nó lo.
– Đúng rồi, có thế thôi. Nhưng nó xẩy ra trong phạm vi của mình. Anh mà không Um ra con ma đó thì… hì… hì… không phải một mình anh thành ma đâu, coi chừng cả sở mình cũng thành ma luôn.
– Đại úy nói sao, cái này là hình sự, có liên quan gì tới an ninh.
– Đúng rồi, nhưng anh có biết nạn nhân đào ngôi mộ của ai không ?
Song hỏi dồn:
– Ai đó, đại úy?
-Mộ ông cố tổ cô vợ bé cưng nhất của Mặt Trời đó ?
Song buột miệng:
– Thôi bỏ mẹ rồi. Đại úy chờ tôi tới ngay.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.