VN88 VN88

Gái gọi tuổi mười năm

Khang vờ như không biết gì cả. Em đứng trước kiếng chãi tóc, xức nước hoa, trong khi đó bé Uyển len lén mặc quần vào lại:
– Sao chị tắm lâu quá vậy, Khang? Uyển hỏi.
– Ừ tại chị gội đầu luôn cho sạch… Thứ Bảy mà, quên à?
– Bữa nay ngủ trễ ngon giấc quá? Đã mắt thì thôi chớ?
– Em mới dậy hả? Uyển?
– Ời em mới dậy – Dậy hồi chị mở cửa phòng tắm bước ra… Khang nhìn Uyển trong kiếng, rồi mim mím cười. Uyển hỏi:
– Bộ em nói xạo sao chị cười?
– Không! chị thắc mắc là chị tắm xong, em mới dậy – Vậy sao em biết sáng nay chị tắm lâu?
Bé Uyển ngượng quá, tìm cách chống chế:
– Ời, ừm… em dậy lâu rồi. Hồi chị đang tắm lận – Em quên… Khang lại cười – Lần này Khang cười hơi lớn hơn.
– Chị này kỳ quá – Ta nói thiệt mà cứ cười hoài à. Hổng thèm đâu.
– Em thức dậy hồi chị đang tắm? Thật không?

Nói tới đó, Khang quay phắt người lại, nhìn vào mắt Uyển. Như mặc cảm là mình đã nói dối, Uyển ngượng, nhìn lơ chỗ khác.
– Tóc chị gội xong, mướt, óng, đẹp quá? Uyển giả lả.
Có phải em thức dậy trước đó lâu lắm không? Khang hỏi.
– Ai nói vậy? Em hổng thấy… em đâu có thấy chị làm gì đâu… Lần này, Khang ôm bụng cười rũ rượi. Cười vì cô em 13 tuổi thơ ngây quá. Dấu đầu mà lòi đuôi. Người ta hỏi một chuyện, em trả lởi chuyện khác. Khang chơi độc:
– Em không thấy, mà em có nghe. Có đúng không? V chị có nghe em rên một câu giống hệt câu chị đã nói lúc:.. lúc… chị (giọng nhỏ hơn) chị đang ra!!! có dính tên của Lộc nữa!
Uyển ôm cái gối ôm, gác một chân lên, nhìn chị, hỏi nhỏ:
– Đang tắm mà chị cũng nghe em rên sao?
– Chẳng những nghe, mà chị còn thấy nửa.
Thấy em như em đã thấy chị sáng nay (lại nhỏ giọng). Có thích không?

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.