VN88 VN88

Gái gọi tuổi mười năm

Hoàng Lan im lặng một giây, ôm nắc phầm phập vào cặc Lộc – Xong Lan nói giọng trầm trầm:
– Đáng ra, nếu chồng em ổng săn sóc em kỹ một chút, thì đâu có chuyện… em phải mò con riêng của chồng. Thịnh mười bảy, em thì hăm tám. Làm sao 11 tuổi em đã có con, anh biết đó. Cho nên… có một ngày nó, cách đây hai tháng, em lái xe chở Thịnh lên Xuân Lộc thăm chồng. Khoảng sáu giờ, giòng xe gần Định Ouán kẹt cứng cả ngàn chiếc, không nhúc nhích, vì Việt Cộng đắp mô. Mọi người đậu lại chờ, vì tất cả nằm giữa rửng. Trời chìêu – Sương trong rừng bay mù trời đất vạn vật. Lúc hoàng hôn ánh sáng chỉ còn nhá nhem, em nghe Thịnh ngồi cạnh ngoẻo đầu, ngáy vi vu – Quay trớ lại thì quá xa. Còn tiến tới Định Quán thì kẹt. Cả đoàn xe nằm ụ lại.

Em cho kiếng xe lên gần kín để che khí lạnh đang thổi vi vu vào trong xe, và lấy áo lạnh của em khoác cho Thịnh được ấm. Em là người rất lãng mạn, và đa dâm – Tử lâu, có một cái gì thúc đẩy em muốn làm, hoặc tấn công thử một lần với Thịnh – Và nếu được, em có thêm một hạnh phúc – ít ra là hạnh phúc tình dục.

Còn Thịnh, miệng gọi em bằng măng, nhưng hình như, em nghĩ là hình như thôi, Thịnh manh nha một ẩn ý. Nó cố tập tạ và chơi thể thao cho người đẹp. Suốt ngày ở trong nhà, lúc vắng chồng em, nó hay mặc quần xí líp màu xanh đen, thơ thẩn trước phòng en, vờ nói chuyện ba hoa về một cuốn phim tình, hay một tiểu thuyết hơi dâm của Lê Văn Trương. Thịnh hay hỏi vớ vẩn: làm tình, nghĩa là sao hả măng? rồi hôn môi rồi khoái lạc thần tiên, rồi hồn bay lên tiên cảnh… giải nghĩa giùm đi măng.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.