VN88 VN88

Gái gọi tuổi mười năm

Ông bật la hơi lớn khi Hằng ngậm vào đầu cặc, nhấn luôn cái miệng sâu vào hơn nữa khúc, bắt đầu bú? Mắt Vũ Hào chỉ còn tròng trắng. Mồ hôi trán rịn ra. Mái tóc hơi hoa râm của ngài thiếu Tá xỏa xù, rối beng, rối như tấm lòng khắc khoải của ông. Ông có rên nhưng phải ếm giọng cho bên ngoài không ai nghe thấy. Bàn tay xinh xắn của Hằng thì vuốt ve cái bụng của ngài. Tay kia, em nựng nựng cặp trứng dái. Rồi em còn cà hai trái vú non lên bắp vế của ông nữa. Ông quên bố nó cái báo cáo mật của bọn đàn em ven đô: đặc công VC sắp làm những màn ngoạn mục vào ngày lễ sinh nhật của già Hồ, mặc dù anh này đã ngủm cù đèo ba năm trước vì bệnh tiểu đường, và hư thận.

Bé Hằng đang cố đem hết xảo thuật tinh vi cao độ ra để Vũ Hào phải đầu hàng. Em bú khoảng năm phút thì nhả ra, liếm khắp thân cặc. Uếm luôn hai hòn dái – Rồi lại ngậm vào có vài giây, lại nhã ra, Nằm đó, Vũ Hào hưởng không hết trọn cái ngon, la lên:
– Trời ơi, mình ơi? Ngậm hết vô bú cho lâu, chớ sao lại vậy? Anh đang sướng, em lại nhã ra???

Hằng mặc kệ, anh nói gì kệ tía anh – Tôi đang dùng chiến thuật “đưa cọp ra khỏi rừng”. Anh càng thèm, tôi càng thành công. Bàn tay Hằng không ngừng xụt con cặc. Em lại ngậm vào mà không bú, trong khi Vũ Hào năn nỉ như bé con xin kẹo mẹ. Cuối cùng em thọc đốc họng thật sâu vào cặc Vũ Hào, bú kịch liệt, bú hung tàn, giã man. Vũ Hào ểnh đít lên, nhận đầu Hằng sát xuống, bắn mạnh hằng loạt nước khí vào mồm cô bé. Hằng vẫn bú mạnh tiếp tục, chắt cho hết giọt cuốl cùng, làm Vũ Hào, khi phụt xong, nằm bất tỉnh, thở mệt hơn lúc hành quân diệt Cộng.
lnterphone reo. Thằng đàn em báo:
– Trình Thiếu Tá, hình như có bà tới?

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.