VN88 VN88

Gái gọi tuổi mười năm

Anh chàng ngồi đó, sắp đặt những câu trả lời sao cho suông sẻ về cái xì líp ác ông em Kim Hằng bỏ quên ra đó. Tm mãi không ra lý do. Sao trên bàn ông Thiếu Tá Trướng Ty Cảnh Sát, mà lại có cái xì líp, không phải của đàn bà, mà là của trẻ con tuổi thiếu niên? Cửa nhốt Kim Hằng được gõ thúc. Vũ Hào lại mở hé hé, nói nhỏ:
– Lạy em, chịu khó ngồi trỏng chửng 10 phút – Đợi cho bả đi rồi hẵn ra.
– Được nhưng anh làm ơn lại bàn lấy giùm cái xì líp của em – ở truồng lâu không quen, lạnh da lồn quá hà.
– Bả… lấy bà nó cái của ác ôn đó rồi. Hết chổ để sao nhè bàn làm việc của anh mà em để. Nãy giờ anh lo muốn bể óc, bể ngực luôn – Nếu bả hỏi của ai, làm sao trả lời:
Kim Hằng nhoẻn nụ cười như hoa – Em thông minh nói ngay:
– Chuyện chỉ có vậy mà nghĩ không ra? Anh chịu đại ra là đêm qua, anh hành quân Cảnh sát, bắt được một con giao liên, giả làm đĩ đứng đường – Xong anh đem về, bắt lột truồng nó ra khám xét, tra khảo, rồi trước khi tống giam, anh cho nó mặc đồ lại – Nó đã để quên quần xì líp!

Mắt Vũ Hào sáng rực như sao – Chàng mừng hết lớn nhờ cái mưu vặt của cô bé Kim Hằng. Chàng hỏi lại:
– Nhưng nếu bả hỏi VC gì mà mặc xì líp của trẻ em?
– Trời ơi, anh ngu quá thì thôi – Giao liên với. Đặc Công VC bây giở toàn là thiến niên, để mà mắt Cảnh sát!!!

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.