VN88 VN88

Gái gọi tuổi mười năm

Lộc nghe xong, một chút ghen tương, một chút kích thích, một nui yêu thương, chàng với Uyển cũng đổ hết mưa lũ trên nệm giường suốt đêm đó, cho tới gà gáy canh ba – Rồi, truồng trần, ôm nhau ngủ, như lời Uyển hẹn lúc chặp tối…

Uyển mới chỉ thú tội với Lộc có một phần ba chuyện tình dục khi em lên 12 tuổi. Em dấu biệt chuyện liên hệ với ông Hiệu trưởng và thằng bán cà rem. Trong hai chị em, thì phải nói Khang là cô gái tương đối hìên lành hơn Uyển. Vì năm 12, dù Khang cũng bắt đầu mọc lông, có kinh, và bắt đầu thèm tình dục như Uyển, nhưng Khang chưa bao giờ táo bạo nghĩ đến chuyện dang díu với đàn ông. Em chỉ sờ mó chỗ kín phất phơ cho đã cơn thèm, chớ cũng chưa biết dùng chuối già, dưa leo, hay cà tím…

Ông Hiệu trưởng là người rất đẹp trai, có hàm râu con kiến. Nhưng chưa ai thấy ông mỉm cười một lần dù nói chuyện với các giáo sư. Bọn học trò đặt cho ông hỗn danh “Cọp rằn”. Người ta xầm xì: bởi ông không chịu lập gia đình nên tính tình trở nên khô cằn, khó chịu. Trong đám giáo sư hình như có hai cô giáo Luyến và Ngọc cũng “phải lòng” ông không ít. Thế nhưng, chưa có gì xảy ra vì chưa cô nào bạo miệng tấn công ông trước. Điều trái ngược, bọn học trò dù sợ khiếp ông, nhưng các nàng vẫn thầm mê ông dữ lắm, tuy không ai dám nói, ngoại trử Uyển…

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.