VN88 VN88

Gái gọi tuổi mười năm

Cái quần đùi vửa ra khỏi người Hạnh, mợ Thoa không bú ngay, mà lòn tay xuống, ghim cái củ nự đó vào ngay lồn, nằm nắc mê man, tàn tịch, và rên rất nhỏ vì trời yên tịnh quá, mợ sợ các con nghe.

Cả năm nay, hầu như đêm nào Hạnh cũng trèo rào, đu lên sân thượng, để cho Mợ Thoa ngoại tình, và dạy Hạnh tất cả mọi kỹ thuật cần có Thế nào giữ tinh khí đừng ra sớm. Bú lồn thế nào cho đàn bà phải ra ít nhất ba ìân trong miệng. Và, đụ sao đàn bà phải sướng quá mà bật khóc? Hạnh nằm dưới, đang dồn tâm trí vào những ìân đi câu cá dưới Rạch Hào. Những trận banh đá ngoài cầu trường Cộng Hòa. Những bài thơ trữ tình của Xuân Diệu, Lưu Trọng Lư,.v.v…

Mợ Thoa ôm nắc da diết thằng cháu không dính dáng chút gì máu mủ. Đã quá – Mợ bình tĩnh ăn, hưởng, mà không sợ ông chồng Cảnh sát Trưởng về bất tử. V dã có Đặc công V.C. giữ chân ông ở ngoại ô thành phố. Mà có về, từ từng thứ nhất lên đến phòng ngủ tửng bốn này, ông cũng cho phép Hạnh thửa sức leo rào trở lại “căn cứ bên kia” cách an toàn, không để lại chút dấu vết. Nếu có, chỉ vài sợi lông dái mới mọc rơi dính lẫn lộn trong chòm lông lồn của mợ Thoa. Kể như huề.

Đụ đàng hoàn không sướng, và thú vị bằng đụ lén – Mợ lấy hai chân kẹp sát lại cho hai mép lồn ngậm cứng cặc của Hạnh. Sau gần nữa tiếng, mợ ra một mình, không rủ Hạnh, vì tâm trí mợ đang tưởng tượng ra với kép hát Minh Vương của Đoàn Kim Chung II. Mợ gào thầm trong trí:
– Minh Vương ơi! em là Lệ Thủy đây – Chàng ơi, đất Trường An đang sôi sục máu lửa. Mưa tuyết đang rơi khắp chiến trường. Chàng về giửa đêm, cầm gươm tìm em… và em ra cho chàng đây úi sướng vô cùng, Minh Vương ơi!

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.