VN88 VN88

Gái gọi tuổi mười năm

Đang giữa bữa ăn, thì Thịnh, con trai của Hoàng Lan về, mồ hôi nhễ nhại, nó khoanh tay lễ phép chào:
– Thưa má con mới về. Thưa bác, thưa anh… Mợ Thoa thấy thằng nhỏ cao ráo (dân bóng rổ) và xinh trai, thì chịu lìên. Nàng nhìn thằng nhỏ đăm đăm – Hoàng Lan giới thiệu với con trai, đúng ra là con riêng của chồng):
– Đó là chị Thoa, còn kia là anh Lộc, ở Sàigòn xuống chơi. Còn đây là Thịnh, con trai lớn của tôi Đào nhìêu một cây. Thịnh, con bắc ghế, ngồi bên chị Thoa nói chuyện cho vui…

Thịnh đi tìm cái ghế, thì Thoa bảo nhỏ Lộc sang ngồi cạnh Hoàng Lan. Hai chị già nháy mắt nhau, “gã” con trai cho nhau. Thịnh mang ghế đến ngồi kế bên mợ Thoa, nhưng không gần lắm, nên Thoa tự động nhích ghế mình sát vào, lấy ly, rót nước cam, đưa cho Thịnh:
– Bộ sáng nào cũng đi chơi banh hay sao mà mồ hôi quá Trời vầy. Để chị lau cho nhen.

Thịnh cầm ly nước uống, trong khi Thoa rút cái khăn lông trên ghế, lau mồ hôi cho Thịnh cách ân cần:
– Cha, dân thể thao, hèn chi cặp ngực nở như con gái… Đưa em lau bàn tay luôn cho anh nhen.

Cái máu dâm cố hữu của chị đàn bà từng trải làm Thoa mạnh miệng, chuyển đổi hoàn cảnh, như một gái giang hồ. Thịnh hơi lấy làm lạ, liếc qua mẹ. Bà Hoàng Lan đang sát người vào Lộc nói thầm cái gì đó, rồi cả hai cười lý nhí. Thoa
bơi nhột, hỏi:
– Hai người cười cái gì đó, cho tôi chia vui với chứ!
– Tụi tôi thấy hai người xứng đôi dữ à. Cha, hết lau tay, rồi bây giờ lau luôn cả bắp vế nữa. Sau cưng Thịnh quá vậy – Ước gì có người cưng tôi như vật! cho sướng?

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.