VN88 VN88

Xem truyện tranh nhật bản 18+ hoc sinh phịch nhau cực hấp dẫn

Ngọc không nói gì qlla câu chuyện đây ân tình của thầy. Nàng ngước mắt nhìn thầy, chớp chớp mi ra điều tri ân lòng tốt của thầy. Da thầy trắng, mắt thầy sáng, môi thầy hơi phơn phớt đỏ. Thầy nổi bật trong bộ áo quần bà ba màu xậm. Trông thầy đạo mạo và tinh khiết hết sức. Nếu cái miệng thầy nhỏ lại một chút thì coi như toàn hảo. Ngọc lên tiếng:
– Thầy gọi em có chuyện gì đó thầy?
– Ờ… ờ… mớl dọn tới chấc chưa chuẩn bi ăn sáng. Thầy có mấy thùng mì với lạp xưởng của khách tặng, Ngọc cần dùng, cứ tự nhiên.

Ngọc cúi đầu cảm động. “Người chủ nhà này thiệt là lịch sự, chưa chi đã lo cái ăn cái uống cho người ớ share.” Sẵn thấy thầy đang vui vẻ cởi mở, Ngọc nhớ tới cái kính trong phòng bị nứt. Ngọc vừa vân vê bâu áo, vừa nói khẽ:
– Thầy ơi, Ngọc có cái đìêm này không biết hên hay xui, định nhờ th’ây đoán dùm.
Thầy Phú Sĩ sướng ra mặt:
– Đâu đâu cái gì đó Ngọc?
– Ở đây nè…

Vừa nói, Ngọc vừa lui vào phòng. Dĩ nhiên thầy được dịp tiến lên theo. Ngọc dừng lại ngay tám kính, đưa tay chỉ nơi rạn nứt:
– Sáng nay soi gương, Ngọc chợt nhân ra cái kính này bị nứt. Ngọc không biết từ bao giờ, nhưng nghe người ta nói kính nứt xui lắm, thầy giải giùm em coi…

Thầy Phú Sĩ lấy lại phong thái, vẻ mặt nghiêm trang, thầy xoè bàn tay năm ngón dài, lần lần mấy đôt tay, miệng lẩm bẩm.
Ngọc đứng im thin thít, tôn trọng sự bói toán linh thiêng của thầy quay sang Ngọc, thầy chu chu mỏ khiêu gợi:
– Cái này “tiền hung hậu kiết,” báo hiệu Ngọc vừa gặp một chuyện không may, nhưng đã qua rồi, có quới nhơn độ.
Ngọc cúi đầu bẽn lẽn, nàng nói nhỏ: “Quới nhơn ở đây chắc phải là thầy.”
– Ngọc không tin thầy sao mà hỏi vậy?
– Hổng phải, nhưng Ngọc cần biết chắc để tính chuyện tương lai.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.