VN88 VN88

Xem truyện tranh nhật bản 18+ hoc sinh phịch nhau cực hấp dẫn

Tuấn nhướng mắt, cốvận dụng nhãn lực nhưng vẫn mù mờ: “ông thầy đang vật lộn với ai vậy kìa không lẽ là mẹ mình”. Tuấn đinh ninh như vậy. Nó nằm mẹp xuống mép cửa, phía dưới thấp gần chạm thảm, hy vọng quan sát kỹ hơn. Quanh tường bây giờ là một cái lằn dài mỏng. Tuấn chỉ thấy được mờ mờ mct cái đùi trắng pha trộn vào một cái đùi khác, nhúc nhlch liên hồi, thỉnh thoảng đạp lẫn nhau. Lạ lùng thiệt, Tuấn không nghe một tiếng nói nào. Cố gắng lắm mới nghe được tiếng thở khì khì khi bổng khi trầm. Tuấn cung tay lên đinh gõ cửa can thiệp, nhưng nhớ tới lời mẹ dặn: “Đừng bao giờ tự nhiên quấy rầy thầy, thầy là chủ nhà, giúp đỡ mẹ con mình nơi ăn chốn ở, lỡ thầy giận thầy không cho tá túc thì khổ lắm.” Tuấn lại thôi và xòe nấm tay ra. Cuối cùng nó nghĩ ra kế, bắt chước người lớn, nó ho ho mấy tiếng. Hai bóng đen trong buồng đang bấu vào nhau, bị tiếng ho phá đám của Tuấn, bật văng ra rời rạc. Tuấn thấy một bàn tay quơ quơ lên, kéo chiếc mền phủ kín hai người.

Thằng nhỏ càng quái lạ hơn, ho một tràng dài. Bên trong vẫn không có ai lên tiếng. Sự im lặng khiến thàng nhỏ hơi ngán. Kinh nghiệm tuổi thơ của Tuấn cho nó biết, khi người lớn giận lên, họ không nói gì mà gương mặt hầm hầm thì nguy hiểm lắm? Tuấn âm thầm lùi lùi trở về phòng. Nó đứng lại trước cửa phòng, nhìn đôi dép Ngọc bùi ngùi. Không biết suy nghĩ sao, hoặc bởi một bực tức, nó cầm đôi dép đập mạnhvào tường kêu bạch bạch, xong nó ném mạnh vào một.góc phòng. Xui cho Tuấn, đôi dép văng trúng cái đa nhôm đựng trái cây, gây ra tiếng động lẻng kẻng…

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.