VN88 VN88

Xem truyện tranh nhật bản 18+ hoc sinh phịch nhau cực hấp dẫn

Đến đây Ngọc đứng sững như trời trồng, lời ta thán của thấy nghe áo não lạ lùng. “Mà thầy nói với ai vậy, chắc người đàn bà này với thầy đã có một thời mật thiết gối chăn”. Thay vì bỏ chạy ra ngoài, Ngọc đứng lại, nàng ngắm nghía thầy như ngắm nghía một pho tượng sống có linh hồn. Trên má thầy đã đẫm ướt vài giọt lệ. Khuôn mặt trong sáng đẹp trai tươi tỉnh của thầy như bị một màn sương phủ xuống, ủ rủ não nề. Thầy nói tiếp:
– Ngày xưa anh đã phụ em, anh đã làm khổ cả một đời em, em còn nhớ không. Anh đã đam mê bè bạn, đã đam mê vui thú, anh quên người vợ hìên suốt đời tận tụy hy sinh cho anh. Những nốt ruồi bất hạnh nơi phần thầm kín của em đã báo hiệu đìêu đó, anh cũng biết vậy. Sao anh lại không cùng em đi trọn đường tình, những vết sẹo nơi đâu gối em, anh đã nhìêu rân nắn nót si mê, không biết những dấu vết ấy có còn nơi em không?

Nghe đến đâu, Ngọc sững sờ. Nàng nhìn lại mình, rồi lẩm bẩm: “Không lẽ thầy nói mình, mình cũng có nốt ruồi nơi thầm kín, mình cũng những vết sẹo nơi đầu gối. Ủa mà sao thầy rành quá vậy.” Nàng nhìn thầy như đò hỏi, đôi mất nàng không còn hoảng hốt mà đã đổi thành dịu dàng thân thiết. Thầy Phú Sĩbiết được mình đã đánh trúng ruột gan người đối diện. Thầy đổi chiêu thức du kích thành trận địa chiến.
– Ngọc, Ngọc em. Người vợ thân yêu của đời anh. Năm trăm năm trước chúng mình có một tổ ấm ờ rất xa nơi này. Ôi cái kiếp đời ngày xưa trái ngang thay lại cho anh gặp lại em nơi này “Rõ ràng thầy đang bị ông nhập bà hành rồi”. Ngọc nhận định một cách tổng quát như thế. Ngọc nhớ lại khả năng độc đáo của thầy về vấn đề tìên kiếp và như vậy thầy đang soi lại tìên kiếp của Ngọc đây. Nhưng Ngọc vẫn thắc mắc. Tại sao ông bà nhập thầy lại nhập vào lúc thầy trần truồng như vậy.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.