VN88 VN88

Xem truyện tranh nhật bản 18+ hoc sinh phịch nhau cực hấp dẫn

Ngọc nằm bật xuống giường lim dim ra chìêu mỏi mệt, cái mệt của một người ăn trộm đục tường khoét vách, cuối cùng không lấy được món nào. Cơn buồn ngủ kéo tới ào ạt, Ngọc dễ dàng để cho đôi mắt khép tự nhiên không cần cưỡng lại.

Một tuần lễ share nhà thầy Phú Sĩ trôi qua thật nhanh. Tuy nơi ở mới vắng vẻ người trong nhà, nhưng Ngọc có cảm tưởng khá rộn ràng. Nhất là đám khách coi bói của thầy. Toàn là phụ nữ, trẻ măng có, sồn sồn có, người nào cũng được thầy đón tiếp nồng hậu, khi vô cũng như khi ra, mấy thân chủ của thầy vẻ mặt đều tươi tỉnh. Gần như thầy bận rộn suết ngày, có bữa không dùng cơm trưa vì kẹt khách hẹn lỡ giờ. Có ở gần thầy, Ngọc mới thấy cái “power” của nghề bói toán. Ai gặp thầy cũng khép nép cung kính, quà tặng dành cho thầy cũng rất nhìêu, thầy để tùm lum nơi phòng khách, nhà bếp. Thầy vẫn thường bảo Ngọc: “Em coi cái gì dùng được lấy mà xài”.

Chỉ có buổi tối, gần khuya, thầy mới rảnh rỗi ngồi nói chuyện với Ngọc. Thường thì hai người ngồi trong phòng khách, Ngọc châm trà “Thái Đức” cho thầy dùng, còn nàng thì uống nước ngọt. Lời qua tiếng lại, Ngọc hiểu thêm: Thầy rất sành đời, thầy bàn về tâm lý rất đúng diệu, về cuộc sống lứu đôi thầy làm ra vẻ như không rành mấy. Lúc Ngọc thắc mắc hỏi về gia đạo và đặt vấn đề sao thầy chưa chịu lấy vợ, thầy cười giả lả: “Chuyện vợ con rắc rối vô cùng, mình ở vậy được ngày nào hay ngày nấy”. Thầy còn chêm thêm: “Tình là giây oan”. Lúc thầy nói câu này, hai con mắt thầy sụp xuống, đôi mí mắt nổi gân đỏ ướt át vô cùng. Nhìêu lân, thầy ngước lên, bắt gặp Ngọc đang nhìn, thầy bẽn lẽn như con nai tơ ăn trúng lá mơ. Chính cái kiểu cách của thầy, lối đàm thoại nhừa nhựa của thầy là một hấp lực đối với gái một con như Ngọc.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.